Bí quyết luyện nói tiếng Anh của tôi

Tôi thích tự học. Mọi kỹ năng tôi có, mọi kỹ năng tôi chia sẻ đến bạn đều do tự học và miệt mài áp dụng mà ra. Điều này rất quan trọng. Nó giúp tôi làm việc độc lập mà không phải phụ thuộc vào người khác. Thực tế, chúng ta có thể tìm được hết các câu trả lời cho câu hỏi của mình trong sách hay trên internet (Đừng bắt bẻ, tôi không đề cập đến mấy vấn đề khoa học chưa chứng minh được hay chưa tìm ra giải pháp như người ngoài hành tinh, thuốc chữa si đa hay vắc xin chống cô vít). Bạn cũng nên như vậy. Một số bạn chần chừ không tập thể dục hay học tiếng Anh vv… vì một lý do hơi buồn cười là không có bạn đồng hành. Nếu phải có người đồng hành thì bạn mới chịu học thì rõ ràng bạn đang không học cho chính mình. Chẳng lẽ, khi họ hết động lực thì bạn cũng thôi luôn à. Rõ ràng bạn cần hành động để phục vụ cho tương lai của bạn. Do vậy, không chỉ ngoại ngữ mà bất cứ việc gì. Đừng phụ thuộc vào người khác. Trừ chuyện yêu đương, yêu mà không có đối tác thì không có sản phẩm.

Tập luyện thể dục đem lại quá nhiều lợi ích. Bạn biết vậy. Nhưng tôi vẫn phải đề cập đến. Hãy dành một khoảng thời gian trong ngày để vận động hay chơi một môn thể thao nào đó mà bạn yêu thích. Nó không chỉ giúp đầu óc bạn minh mẫn mà còn giúp cơ thể bạn bớt ì ạch. Một trí óc minh mẫn với cơ thể dẻo dai sẽ giúp bạn bền sức để tiếp thu kiến thức mới nhanh và nhớ lâu hơn. Tôi dành khoảng trên dưới 40 phút mỗi ngày để tập luyện. 30 phút nhảy dây và 10 phút tập suối nguồn tươi trẻ.

Tôi ý thức được tác dụng của tập luyện từ rất sớm. Nhưng phải ngoài 20 mới thiết lập được kỷ luật. Kinh nghiệm tôi đúc rút để hình thành thói quen tập luyện là hãy bắt đầu một cách nhẹ nhàng và chậm rãi. Hãy nghỉ khi cơ thể cảm thấy thấm mệt. Đừng tập quá sức. Thời gian đầu, điều quan trọng nhất là hình thành thói quen. Khi làm được việc đó, bạn sẽ không phải dằn vặt rằng liệu hôm nay có nên đi tập hay không? Ví dụ để bạn hiểu. Ngày đầu tập luyện, nếu xác định chạy bền trong quãng đường khoảng 2km chẳng hạn. Lúc mới chạy được 300m mà bạn đã mệt, hãy cho phép bản thân đi bộ đến khi hồi người, sau đó hoàn thành nốt quãng đường còn lại. Đừng cố hết sức trong những lần tập đầu tiên. Cơ thể sẽ mệt quá mà sinh ra sợ tập. Sợ tập thì rõ ràng là sẽ không hình thành được thói quen. Lúc còn tuổi teen, một lần động lực tập luyện lên cao. Tôi rủ anh em cùng ngõ đi chạy bền. Hôm ấy là một thảm họa. Chúng tôi dở trò đánh đố nhau chạy quãng đường từ chân cầu Nhật Tân đến chân Cầu Thăng Long mà không nghỉ. Tất nhiên là cả đi lẫn về (Trên dưới 7km). Tối hôm đó, tôi như thằng chết rồi. Tôi ốm 4 ngày liền hôm sau. Động lực tập luyện tiêu tan. Kể từ đó, ngoại trừ tôi ra, không thấy ai tham gia tập luyện một lần nữa. Bạn thấy đấy, mọi cái ngu trên đời đều phải trả học phí. Chuyện gì cũng thế ! Hãy bắt đầu từ từ. Khi thành thói quen, mọi chuyện sẽ rất dễ dàng mà không cần gượng ép. Hãy tìm ra động lực tập luyện cho bản thân. Tôi sẽ nói cách thức cụ thể ở phần tự kỷ ám thị bên dưới.