Hai mặt của truyền thông với giáo dục con trẻ

Đứng trước sự “tấn công” như vũ bão trên Youtube với các clip độc hại, nhảm nhí “ đông như quân Nguyên” – thì sự phòng vệ của phụ huynh lại quá sơ sài theo kiểu “ Quản không được thì cấm” – nó cũng như kiểu, cấm trẻ chơi game bằng việc tịch thu điện thoại, cắt mạng ! Hay khá hơn một chút là cài đặt các app giám sát, giới hạn phạm vi truy cập và thời gian vào mạng của các em.

Rốt cuộc lại tạo nên một “trò chơi trốn tìm” nhằm lách luật, lén bẻ khóa – tìm mọi cách để dối trá của các em, và đẩy “trình độ” láu cá với sự hiểu biết lệch lạc của các em lên 1 tầm cao mới, cho đến khi xẩy ra những hậu quả tai hại, thì lúc đó lại hốt hoảng cho các em đi “giải độc” cấp cứu ở các chuyên gia tâm lý, mà kết quả thì chỉ là chuyện “ may thầy phước chủ” ! vì không phải em nào cũng chịu đi, cũng không phải phụ huynh nào cũng chịu nghe những yêu cầu cho chính họ!

Bởi vì nguyên tắc để giúp trẻ thay đổi hành vi chính là “khi cha mẹ thay đổi cách ứng xử, thi con cái cũng thay đối cách đối phó ! nhưng thay đổi hành vi không phải là những “giải pháp mì ăn liền” ở những khóa giảng về KNS lấy nước mắt của trẻ em hay những “kỹ thuật trị liệu” nhắm vào các em! Đó phải là những biện pháp căn cơ, áp dụng thường xuyên trong gia đình theo những “chiến lược” cụ thể từng bước một.

Dành thời gian cho con là cần thiết, nhưng dành như thế nào ? vào lúc nào và với những yếu tố gì thì lại là những yếu tố không đơn giản. Hơn nữa, không phải chỉ là sự quan tâm, tương tác với con mà còn là một quan điểm sống tích cực và hài hòa giữa các yếu tố cần thiết cho trẻ em – Học, chơi, giải trí, nghỉ ngơi và ..làm việc nhà ! Có nhiều cha mẹ tuy rất thương con nhưng đã có quan điểm sống khá đơn giản là trẻ em chỉ cần 2 việc quan trọng : Học hành cho giỏi và ăn uống cho ..lên cân!

Trong khi đó, áp lực học tập với những khối lượng bài vở nặng nề và vô bổ ngày càng đè nặng lên các em,mà chính những cơn đau của các chứng bệnh “tâm thể” hay sự phản đối, không muốn đi học, không dám đến trường… là những “thông điệp” rất cụ thể mà trẻ em đã gửi đến cho người lớn ! Tiếc thay, nhiều người lại không quan tâm, chỉ khi nào những phản ứng ấy lên đến mức trầm trọng thì mới bắt đầu tìm thầy tìm thuốc !