Hoa bỉ ngạn là gì? Có thật không? Ý nghĩa và sự tích của hoa
Truyền thuyết thứ nhất về hoa bỉ ngạn
Tương truyền rằng, hoa bỉ ngạn là loài hoa duy nhất mọc trên đường xuống hoàng tuyền; trước khi đi qua cầu Nại Hà bắc ngang bờ Vong Xuyên, các linh hồn sẽ gửi tất cả ký ức cho hoa bỉ ngạn. Loài hoa này sẽ thu nhận các hồi ức đó dù là yêu thương hay đau khổ tột cùng.
Lòng đã nở một nhành hoa bỉ ngạn
Nhìn Vong Xuyên đưa tiễn mấy dòng trôi
Cánh mong manh trói đời ta vô ảnh
Bò nhân duyên xa tít tắp chân trời…
Truyền thuyết thứ 2 về hoa bỉ ngạn
Đã từ rất lâu, ven đường tại một đô thị có một loài hoa kỳ lạ chỉ mọc ở ven đường. Thần linh đã giao cho Mạn Châu và Sa Hoa canh giữ suốt hàng ngàn năm nhưng họ lại không hề được nhìn thấy nhau lần nào.
Sự vô duyên bất tương phùng này được ví như đặc trưng của hoa Lycoris Radiata: khi hoa nở sẽ không có lá, khi có lá thì sẽ không có hoa. Mặc dù vẫn nhận ra sự tồn tại của nhau nhưng không thể nhìn thấy nhau dù chỉ một lần. Và vào một ngày Mạn Châu và Sa Hoa đã gặp nhau, trái với quy định trước đó.
Năm đó, màu sắc đỏ rực của hoa bỉ ngạn được bao bọc bởi sắc xanh của lá. Điều này đã mạo phạm tới các thần linh và họ đã bị trừng phạt. Mạn Châu và Sa Hoa bị đày ải vào luân hồi, một lời nguyền vĩnh viễn là không được gặp nhau. Kể từ đó, Lycoris Radiata chỉ nở bên đường dẫn tới suối vàng, bông hoa khi nở có hình dạng giống như cánh tay hướng về phía thiên đàng.
Truyền thuyết thứ 3 về hoa bỉ ngạn
Xưa kia, có một đôi nam nữ yêu nhau tha thiết, vì họ phạm phải lỗi khiến cho Thiên Đình buộc họ không được gặp gỡ nhau. Vào một ngày, cả hai đã phá vỡ luật lệ, gặp gỡ nhau. Chàng trai là một nam tử hán vô cùng tuấn tú, còn cô gái có vẻ đẹp sắc nước hương thành.
Vì phạm phải luật trời nên cả hai đã bị đày xuống trần gian, biến thành lá, hoa của một loài hoa. Cây có hoa màu đỏ rực như máu, lá xanh đậm; tuy đẹp nhưng vẫn mang nét u buồn.
Vào một ngày, Đức Phật đi ngang qua thấy loa hoa độc đáo này, ngài vừa liếc nhìn đã thấy được bí mật ẩn chứa bên trong. Đức Phật xót thương đã quyết định mang loài hoa này về miền Cực Lạc. Nhưng vì miền Cực Lạc là nơi thanh tịnh, thuần khiết nên những thứ tình ái, nhớ nhung của con người nơi trần thế đều không thể tiến tới.