Bức thư thứ 61 “FAN” CUỒNG
Nguyên tắc của chúng ta vẫn không hề thay đổi. Mẹ không phản đối con đọc tạp chí, xem phim, không phản đối việc con thích các ngôi sao nổi tiếng, thậm chí trở thành fan trung thành của họ. Nhưng mẹ mong con có thể biết rõ chừng mực. Trước tiên, nên hâm mộ những người thực sự có tài năng, có đạo đức; không chỉ nhìn thấy thành công, vẻ ngoài hào nhoáng của họ mà còn biết được họ đã nỗ lực, phấn đấu như thế nào để trở thành một ngôi sao; lấy đó làm tấm gương, làm mục tiêu phấn đấu cho bản thân. Tiếp nữa, nhất định phải biết rằng con chỉ nhìn thấy “hào quang” của các ngôi sao mà không nhìn thấy những gian khổ, vất vả của họ, con cũng không thể hiểu hết mọi mặt về các ngôi sao, vì vậy cuối cùng tốt nhất vẫn nên là chính mình, có con đường của riêng mình. Không thể vì sự hâm mộ mù quáng mà ảnh hưởng đến sự nghiệp học hành và cuộc sống bình thường của bản thân. Nếu không sớm muộn gì cũng có một ngày con phải thở dài hối hận vì mình đã có lúc thiếu lí trí như vậy.
Mẹ biết con đã nhận sai trước cô giáo, cũng đã hứa sẽ không tái phạm. Mẹ cũng tin Minh Anh có thể hiểu được những điều mẹ nói. Vì vậy mẹ đang chờ đợi hành động của con đấy!
Mẹ
BÍ MẬT KHÔNG THỂ KHÔNG NHẮC ĐẾN CỦA CON GÁI
Mong ước lớn nhất của người mẹ là con gái có được cuộc sống hạnh phúc, vui vẻ và viên mãn lo lắng nhất là con gái “yêu sớm”, nhiễm thói hư tật xấu, bị bắt nạt…. Thay vì giấu diếm, chi bằng cứ thoải mái nói ra, nói cho rõ ràng, để cho những vấn đề “nhạy cảm” này không còn là bí mật. Khi tất cả mọi người đều dùng tâm lí bình thản nhất đối mặt với chúng, có thể những vấn đề ấy lại được hóa giải từ lúc nào không hay.