CHƯƠNG IX: Trong phòng ngủ có Chúa Trời

Người Indonesia đã quen với việc nhà nước quy định một đằng, dân chúng thực hiện một nẻo. Tổ chức Minh bạch Quốc tế, chuyên đánh giá mức độ tham nhũng của các nước trên thế giới, đã xếp Indonesia vào hàng tốp. Trong 158 nước được nghiên cứu thì chỉ có 21 nước thuộc tốp trên so với các nước còn lại về mức độ tham nhũng.

Ở đây còn có những từ ngữ cảm thán địa phương dành cho những mối quan hệ vụng trộm không ràng buộc như: bobok bobok siang hay BBS là cách nói lóng kiểu trẻ con thay cho “ngủ trưa”, ngoại tình là selingkuh và dịch sát nghĩa là “khoảng thời gian tuyệt vời”. Trong kiểu quan hệ này, cả hai bên đều biết rằng họ sẽ không làm tổn hại đến gia đình mình.

Nhưng ở đâu cũng vậy, ông ăn chả thì bà ăn nem. Một người tên là Ria, 24 tuổi, sống ở Jarkata, cô đang mang chiếc mạng che mặt bằng lụa trắng phủ lên làn da màu ô-liu của mình. Ria có một bé trai 3 tuổi, một ông chồng khá giả và một người tình mà cô quan hệ mỗi tuần một lần và nhắn tin tâm sự với anh ta ít nhất 10 lần trong ngày.

“Nhìn tôi này! Tôi theo đạo Hồi và mang mạng che mặt nhưng chẳng sao vì tôi cũng có một khung trời khác của mình mà,” cô vừa nói vừa vỗ nhẹ lên đầu. Đoạn cô chìa mấy chiếc nhẫn trên tay ra khoe: Hột xoàn thì được chồng cô tặng còn chân đế bằng vàng thì người tình cho (chuyện này chồng cô không hề biết). Bố mẹ của Ria rất sùng đạo và điện thoại hỏi thăm cô mỗi ngày, họ mà biết cô ngoại tình thì chắc sẽ nổi điên lên mất. Tình nhân của cô còn độc thân và sống gần nhà cô, giờ đây cô sống lệ thuộc vào tình nhân về tinh thần, một thứ mà cô không tìm thấy ở chồng mình. Nhưng dĩ nhiên cô vẫn trân trọng mối hôn nhân của mình. Chồng cô sẵn sàng chi trả học phí cho cô quay lại trường học nhưng chính tình nhân là người khích lệ cho cô thấy mình là người thông minh và có cơ hội thành công trong công việc mới. Cô bảo: “Tôi yêu chồng nhưng tôi vẫn cần một người cho tôi niềm tin vào cuộc sống.”

Ria cho biết, rất nhiều bạn bè của mình cũng có một ông chồng đáng kính và một người tình độc thân trẻ trung bên cạnh. Sáng hôm sau cô sắp xếp cho tôi gặp một trong số họ tại một khu mua sắm vắng vẻ. Cô này tên Dian, 29 tuổi, và đã bắt đầu cặp bồ sau khi biết chồng mình đang hẹn hò với bạn gái cũ mặc dù anh ta chống chế rằng chuyện này chỉ là “hương hoa qua đường” và chẳng có gì quan trọng.

Dian có bằng luật nhưng bị chồng cấm đi làm để có mặt ở nhà mỗi khi anh ta đi làm về. Sáng sáng cô chuẩn bị cặp tài liệu cho chồng, nếu cô lỡ bỏ sót món nào thì anh ta sẽ gọi điện thoại về mắng nhiếc ngay. Cô bảo: “Tôi cũng cảm thấy tội lỗi vì mối quan hệ vụng trộm này là sai trái. Nhưng tôi không thể thay đổi được sự thật là mình cần một người khác vì tôi đang quá cô đơn. Nhân tình của tôi luôn quan tâm đến tôi trong khi chồng tôi bận rộn. Anh ta thường hỏi tôi đã ăn trưa chưa, còn chồng tôi thì chẳng bao giờ để tâm như vậy cả.”

Những bà vợ đáng thương này lại trở thành miếng mồi ngon cho đàn ông ngoại quốc, những người này không nằm trong mạng lưới xã hội của họ và có bề ngoài cực kì gợi tình. Mike, một chàng trai Mỹ gần 30, đang lưu lại Jarkata để làm luận án nghiên cứu và tìm cho mình một thú vui là quan hệ với phụ nữ có chồng. Lý do anh ta ngừng theo đuổi các cô gái độc thân là vì sau một lần quan hệ với cô nọ, anh chỉ nghĩ đó là tình một đêm thì ngày hôm sau cô ta nhắn tin bảo rằng muốn có con với anh.

Mike bảo: “Hồi còn ở Mỹ tôi cũng chỉ là một thanh niên thường thường, cũng có quan hệ với phụ nữ nhưng không nhiều tới mức này. Mọi thứ ở đây thật đơn giản, chẳng cần giở trò này hay tung trò kia gì cả. Chỉ cần nói ‘ Mau kenal ’ có nghĩa là ‘anh muốn làm quen với em’ là cũng đủ để tán tỉnh rồi đấy.” Điều anh ta than phiền nhiều nhất là ngay cả những phụ nữ có chồng cũng luôn đợi đến lần thứ 5 gặp mặt mới chịu lên giường với anh ta vì họ muốn hai bên “hiểu rõ nhau hơn”. Nhưng sau khi quan hệ xong là họ chỉ nói “Cám ơn anh đã thỏa mãn cho em” sau đó là biến mất. Một người bạn người New Zealand của Mike, người từng sống ở Indonesia nhiều năm, cho tôi biết rằng chuyện ong bướm với phụ nữ có chồng rất hiếm khi dẫn đến quan hệ tình cảm nghiêm túc vì “đảo lộn trật tự bất cứ thứ gì ở Indonesia là không hay ho gì.”

Khi tôi nghi ngờ rằng mọi chuyện không đến mức dễ dàng như vậy thì Mike liền kéo tôi đến điểm săn hàng quen thuộc của anh. Chỗ này nằm gần quầy mỹ phẩm đằng trước một khu mua sắm tên Blok M Plaza, nơi đây các bà giàu có thường tụ tập nhìn qua cửa kính để xem tài xế đến đón mình hay chưa. Khi đến nơi, tôi có gợi ý một vài cô nhưng Mike đều gạt đi vì họ quá trẻ và có khả năng “dây dưa” rất cao. Chỉ mất vài phút để Mike ngắm được đối tượng phù hợp: một cô gái hơi gầy, tóc đen buông ngang đến thắt lưng, vận quần jeans bó và chiếc áo thun cầu thủ Brazil. Trông cô không quá 25 tuổi và trên tay là chiếc nhẫn đính hôn cực lớn. Mike tiếp cận cô ta trong khi tôi đứng chụp ảnh từ xa. Thật sự chỉ sau vài phút trò chuyện, họ cùng móc điện thoại ra trao đổi số.

Phải chăng trong đầu cô ta còn chút gì đó rất vô tư chăng? Tôi tự hỏi.

Mike nhìn tôi mỉm cười nhẫn nại. “Khi một người đàn ông như tôi hỏi số điện thoại của một phụ nữ như cô ta thì chỉ vì một lý do mà thôi.”

Một số đàn ông ngoại quốc cũng bị lún sâu vào các mối quan hệ hơn dự kiến. Ở Solo, tôi gặp một thanh niên người Ý tên Roman, 33 tuổi, đã có 4 vợ và 12 con, 2 trong số đó vừa sinh con vào 2 tuần trước. Anh ta cũng có vẻ ngoài quyến rũ như Puspo, đôi mắt nâu rất thơ ngây như cún con và mái tóc nâu gợn sóng. Nhưng anh ta không thích công khai đời tư và cũng chẳng giả vờ bảo rằng các bà vợ của mình hòa thuận: “Họ cực kì ghét nhau. Cuộc sống của tôi chẳng khác nào địa ngục! Tại sao họ không thể chung sống thuận hòa với nhau nhỉ?” Anh ta vừa cầm ly whisky vừa bảo, lúc này chúng tôi đang ở trong một quán bar nằm gần 4 ngôi nhà của anh.

Các bà vợ của Roman nằm trong khoảng từ 20 đến 22 tuổi. Hai trong số họ tốt nghiệp đại học, số còn lại thì chỉ học hết cấp 3. Anh ta bảo: “Sau người vợ thứ 3 thì tôi chẳng muốn cưới xin gì nữa đâu. Lấy vợ ở đây cũng giống như lấy cả nhà cô ta vậy. Tiền tài cứ phải “nộp hết” vào tay họ thôi.” Năm ngoái anh ta đã phải chuyển sang đạo Hồi để làm mọi chuyện ổn thỏa hơn. Mỗi lần lấy thêm một vợ là các bà hiện tại đều dọa sẽ tự tử. Công việc sản xuất và xuất khẩu đồ gỗ nội thất cũng giúp anh ta trang trải được khoản chi phí tối thiểu 600 đô-la cho mỗi nhà. Hiện anh sống một mình nhưng vẫn bị các bà gọi điện vào lúc 4 giờ sáng để hỏi anh đang ở đâu và với ai. Nhưng dù sao đi nữa, bố mẹ của anh vẫn cảm thấy tự hào về con trai mình.

Roman tìm sự an ủi trong cuộc sống địa ngục của mình từ hàng tá nhân tình, trong lúc chúng tôi trò chuyện thì một cô gửi tin nhắn cho anh: “Cho anh biết nhé, có một người đang rất nhớ anh đấy!” Tin nhắn được viết bằng tiếng Anh vì Roman không biết tiếng Indonesia.

“Tôi không mạnh mẽ lắm đâu, tôi rất yếu đuối nên không thể cưỡng lại cám dỗ được,” anh ngậm ngùi. Trông anh ta thật đáng yêu làm tôi suýt nữa mủi lòng.

***

Ở ĐÂY CÓ MỘT TRUYỆN CƯỜI kể rằng sau khi được Chúa truyền lại Mười Điều Răn thì Moses xuống núi và bảo với dân Israel rằng: “Có tin xấu và tin tốt. Tin tốt là ta đã cố gắng thuyết phục Ngài dạy có 10 điều thôi. Còn tin xấu là trong đó vẫn có điều ngăn cấm về chuyện ngoại tình.”

Thật ra mọi đạo giáo thờ một thần đều nghiêm cấm chuyện ngoại tình ngay từ đầu. Nhưng tôi chưa thấy bằng chứng nào chỉ ra chuyện sùng đạo có thể ngăn cản người ta vụng trộm cả. Một khảo sát ở Mỹ vào năm 2001 cho thấy trong những người đánh giá hôn nhân của mình thuộc loại “khá hạnh phúc” hay “không hạnh phúc cho lắm” thì cho dù đi lễ một hay hai lần một tuần cũng khó mà ngăn được họ quan hệ tình dục ngoài hôn nhân. Nhưng thật ra, nếu thời gian đi lễ có ý nghĩa thì họ đã “sống rất hạnh phúc” rồi.

Một nghiên cứu khác được công bố vào năm 2000 cho thấy những người đàn ông hay đi lễ nhà thờ sẽ ít ngoại tình hơn nhưng phụ nữ thì không. Một lý do đơn giản là mấy vị linh mục lại là những người có điều kiện để trở thành những đối tượng ngoại tình lý tưởng nhất vì họ thường xuyên tư vấn riêng rẽ cho các tín đồ trong giáo hội của mình. Dave Carder, một linh mục theo phái Phúc Âm ở Fullerton – California, quyết định viết sách tự giúp bản thân về chuyện ngoại tình sau khi chứng kiến hai linh mục trên cấp của ông bỏ trốn cùng tín đồ. Ngoài ra trong hội trợ giúp những nạn nhân của ngoại tình tại Memphis mà tôi từng tham dự thì có đến 4 thành viên kết hôn với các linh mục.

Thật ra, những người có tín ngưỡng sẽ phần nào cảm thấy tội lỗi hơn khi vụng trộm. Điều này làm chúng ta phải xem xét lại sức mạnh lòng tin của họ cao đến mức nào. Một số tín đồ Thiên Chúa giáo ở Mỹ giải thích chuyện quan hệ ngoài hôn nhân rất đơn giản rằng: họ không thể cưỡng lại được vì bị nghiện tình dục. LIFE Ministries (một tổ chức cai nghiện), trụ sở tại Lake Mary – Florida, cho biết có hơn 100 tổ chức hỗ trợ trên khắp nước Mỹ về cai nghiện tình dục. Một tổ chức mang tên “sống tự do mỗi ngày” giải thích chứng nghiện tình dục bắt đầu từ “chuyện thủ dâm” vô hại, sau đó nâng cao lên đến tình dục qua mạng, sự ảo tưởng, và rồi sau cùng sẽ là các câu lạc bộ thoát y và gái điếm. Trong buổi họp mặt, các thành viên cầu nguyện và thực hành những bài tập trong giáo án của LIFE Ministries. Giám đốc của nhóm LIFE ở Florida cho tôi biết rằng một trong những thông điệp thường được nhắc đi nhắc lại là: “Cơ thể của tôi thuộc về vợ mình chứ không phải người nào khác.” Khi gặp những chủ đề không được nói rõ trong Kinh Thánh thì các thành viên sẽ phải tự vấn. “Thường chúng tôi sẽ hỏi, liệu Chúa có làm vậy không? Ngài có tự đặt bản thân mình vào trường hợp này không? Tôi nghĩ là không.”