CHƯƠNG IX: Trong phòng ngủ có Chúa Trời

Sau khi kết hôn, trong thời kì kinh nguyệt của người vợ thì vợ chồng Hasidic (cũng như những người Do Thái giáo chính thống) không chạm vào nhau, không đưa đồ vật cho nhau, không nói với nhau những lời âu yếm và chuyện này phải kéo dài thêm một tuần sau khi người vợ hết kinh để đảm bảo an toàn. Chạm cào nhau như vậy rất dễ kích thích khát khao tình dục giữa vợ chồng và làm cho họ dễ muốn quan hệ trong thời gian người vợ đang không được sạch sẽ. Một số cặp vợ chồng tỏ ra cực kì cẩn thận đến nỗi không bao giờ tâm sự với nhau điều gì, thậm chí còn không gọi tên nhau. Một cậu trai trẻ kể rằng bố của cậu gọi mẹ cậu là “ Herr nor ,” tiếng Yiddish có nghĩa là “Nghe này.” Điều này làm tôi nhớ đến chuyện vợ chồng Nhật gọi nhau là: “Này anh, này cô.”

Nhưng tôi nghe đồn rằng thế giới của Hasidic không thật sự trong sáng như vậy (nhất là không đến mức trong sáng như đêm tân hôn của Shlomo). Họ bảo rằng nhiều đàn ông Hasidic vẫn thường quan hệ với gái điếm, và họ lợi dụng những kẽ hở của giáo luật để hợp thức hóa hành động này. Chuyện này là sự thật hay chỉ là suy nghĩ của những kẻ ngoại đạo? Và làm cách nào để tôi đi sâu vào thế giới khép kín này để tìm hiểu ra sự thật nhỉ?

Thông qua nhiều mối liên hệ, rốt cuộc tôi cũng tìm được một câu lạc bộ Hasidic, nơi đàn ông thuộc mọi giáo phái đến chơi, nhưng phần lớn là đàn ông Satmar. Nó nằm trên tầng hai của một cao ốc mặt tiền thuộc khu Borough Park, nơi tập trung đông dân Do Thái chính thống nhất. Câu lạc bộ giải trí này là nơi trú ngụ của những người lập dị trong thế giới Hasidic – những người đàn ông hít thở bằng bầu không khí của văn hóa Hasidic nên không thể rút chân ra khỏi đó và họ cần một nơi an toàn để có thể chỉ trích nó. Đa phần trong số họ đều có payos dài và tuân theo luật lệ không được bật công tắc đèn trong ngày thứ 7 vì đó là ngày Jewish Sabbath (ngày nghỉ ngơi và thờ phụng Chúa – ND). Nhưng có lẽ họ nghi ngờ sự tồn tại của Chúa Trời hoặc bị ảnh hưởng bởi phim truyện truyền hình dài tập mang tên 24 . Còn những người khác như Shlomo thì chỉ đơn giản chỉ muốn thoát ra khỏi sự sùng đạo quá đáng của các bà vợ mà thôi. Câu lạc bộ này khá bụi bặm (tôi tặng chiếc đèn đa chức năng cho người quản lý làm quà cám ơn), nhưng không khí thì rất dễ chịu và sôi động. Bánh quy xoắn của Do Thái và pizza được gọi liên tục, còn những người đàn ông thông thái khoác áo choàng đen thì ngồi kể chuyện cười, những câu nhấn mạnh trong câu chuyện của họ lại được kể bằng tiếng Yiddish.