CHƯƠNG IX: Trong phòng ngủ có Chúa Trời
Những người đàn ông này không thể đại diện hết cho những người Do Thái theo đạo và cũng chẳng thể đại diện hết cho những người thuộc phái Hasid. Nhưng đa phần bọn họ trưởng thành trong nền văn hóa đặc biệt của thế giới Hasidic nên họ mặc nhiên hiểu những gì chấp nhận được và cái gì không. Một anh bạn trẻ bảo rằng từng chui rúc trong thư viện công cộng để đọc tiểu thuyết suốt ngày; và anh ta cũng ly hôn mặc kệ bố mình khuyến cáo chuyện này sẽ làm ô nhục danh dự của cả gia đình và làm bệnh ung thư của mẹ anh trở nên trầm trọng hơn. (Người đàn ông đã ly hôn có quyền tái hôn nhưng phải chọn một phụ nữ “kém chất lượng” hơn, ví dụ như đã có con chẳng hạn.) Một cậu trai khác 22 tuổi, cực kì đẹp trai với payos đen nhánh thì cho biết mình thích nhảy nhót nhất và đã học thuộc lòng rất nhiều bài nhảy từ băng ca nhạc của Britney Spears. Nhưng bố của cậu cứ ép buộc cậu lấy vợ và đến nay thì cậu cũng không còn lý do gì để từ chối nữa. Cậu sợ rằng nếu mình làm chuyện quá khác lạ với truyền thống gia đình – ví dụ như ăn mặc khác họ – thì bố mẹ và 13 anh chị em ruột sẽ không nói chuyện với cậu nữa.
Mặc dù những người Hasid tôi gặp bị hạn chế tiếp xúc với nền văn minh hiện đại nhưng họ vẫn được dạy về tình dục. Tuổi niên thiếu của họ gần như gắn liền với các trường dòng một giới tính (chỉ có nam hoặc nữ học riêng), họ phải học mọi giáo luật Do Thái (Talmud), nhiều khi suốt 12 tiếng một ngày.
Talmud có hơn 12.000 trang trong đó bao gồm các lý lẽ, chuyện kể, luật Do Thái, và rất nhiều thảo luận chuyên sâu về tình dục. Cả cuốn sách viết về sotah , một người phụ nữ bị chồng cô nghi ngờ đã ngoại tình chỉ vì cô lỡ ở chung với một người đàn ông khác trong một nơi kín đáo. (Còn chuyện ngoại tình thật sự sẽ được thảo luận ở phần khác.) Giáo trưởng của giáo luật Do Thái đặt ra vấn đề đàn ông và đàn bà ở riêng rẽ gần nhau trong bao lâu thì bị quy kết là đã làm tình với nhau. Một số cho rằng trong thời xưa thì người ta thường “đánh nhanh rút gọn”. Một giáo trưởng cho rằng bằng khoảng thời gian đi một vòng quanh cây chà là, còn một giáo trưởng khác cho rằng bằng thời gian người phụ nữ cạy được mảnh gỗ ra khỏi kẽ răng (một cuộc tranh cãi chi tiết hơn nổ ra cho vấn đề này là mảnh gỗ ấy bị dính sâu vào răng tới mức nào nữa). Các học giả cũng khá có lý khi bỏ qua lời của Ben Azzai, một diễn giả vào thế kỷ thứ 2, ông này từng cho rằng một lần giao hợp kéo dài trong thời gian chiên chín một quả trứng. Vấn đề là Ben Azzai chưa từng kết hôn, vì vậy không thể (và cũng không nên) bàn luận gì về chuyện này cả.