Án tử hình có từ hồi nào?

Từ khóa tìm kiếm: Hãy Trả Lời Em Tại Sao? – Tập 3 – Arkady Leokum

Án tử hình là hình phạt bắt tội phạm phải chết. Ở những quốc gia có án tử hình thì chính quyền sẽ thi hành án đó theo những thủ tục pháp lý ấn định liên quan đến tội phạm.

Có thể nói án tử hình là hình phạt hữu hiệu nhất đối với một can phạm vì nó khiến cho can phạm… không thể tái phạm nữa. Nó cũng được xem là biện pháp ngăn ngừa tội phạm, vì nó khiến cho người khác sợ mà không dám phạm các trọng tội. Nhưng cũng không thiếu gì người cho rằng án tử hình là sai lầm. Theo họ, con người không có quyền tước đoạt mạng sống của người khác. đồng thời, án tử hình cũng không phải là biện pháp hữu hiệu để ngăn ngừa trọng tội. Những người này tin rằng rồi ra những nước văn minh sẽ dẹp bỏ án tử hình.

Thời xưa, hầu như chẳng có những quy định cụ thể, rõ rệt nào về việc tuyên xử án tử hình đối với các tội phạm. Ở Babylon và Ai Cập cổ, hễ cứ làm điều gì mà nhà cai trị không ưa thì bị tử hình. Nhưng ở nước Do Thái cổ thì có sự tiến bộ và nhân đạo hơn khi quy định rõ những quy phạm bị kết án tử hình như giết người, báng bổ thần thánh, không tôn trọng ngày Sabat (ngày lễ) và một vài tội phạm xã hội khác (như phụ nữ ngoại tình chẳng hạn).

Cả người Hy Lạp lẫn La Mã đều có những hình luật rất rõ ràng trong đó có án tử hình dành cho tội phản quốc. Cách xử tử của mỗi quốc gia cũng khác nhau. Ở Athens, tử tội bị bắt buộc phải uống thuốc độc làm bằng nhựa cây độc cần (hemlock), như trường hợp Socrates chẳng hạn. Ở La Mã, nếu tử tội không phải là công dân La Mã thì sẽ bị xử tử bằng cách đóng đinh trên thập tự giá. Thời Trung cổ, án tử hình được áp dụng cho cả những thường phạm như ăn trộm một con cừu hay đốn cây của người khác. Mãi cho đến đầu thế kỷ XIX, khi nền văn minh đã tiến bộ thì người ta mới giới hạn án tử hình vào những tội như cố ý sát nhân và phản quốc.