Chất nhựa dẻo được chế tạo ra lần đầu tiên khi nào?

Từ khóa tìm kiếm: Hãy Trả Lời Em Tại Sao? – Tập 9 – Arkady Leokum

Muốn chế chất nhựa dẻo, nhà hoá học bắt đầu với phân tử. Nhà hóa học làm cho các phân tử kết thành một chuỗi dài, chỗ nối kết cũng là phân tử. Phân tử trong chuỗi dài mới tạo ra hoạt động khác hẳn với phân tử riêng biệt. Sản phẩm của tiến trình ấy gọi là hợp chất cao phân tử, và nhờ hợp chất cao phân tử này mà người ta làm ra những vật liệu mới.

Các nhà hóa học bắt đầu hiểu rõ và làm việc với các chất nhựa dẻo vào giữa những năm 1800. Vinyl chloride được tạo ra năm 1838, styrene năm 1839, acrylics năm 1843 và polyester năm 1847. Nhưng vào thời bấy giờ người ta chưa thấy những chất tổng hợp này cần thiết lắm.

Năm 1870, trong khi tìm kiếm một chất thay thế cho ngà voi, ông John Hyatt và người em trai Isiah Hyatt khám phá chất celluloid. Đây là một chất liệu mới, dẻo nên dễ thực hiện và uốn nắn theo ý mình và rất bền đối với các hoá chất khác. Điều này khuyến khích các nhà hóa học nghĩ đến việc tạo thêm nhiều chất tổng hợp khác nữa.

Năm 1909, một nhà hóa học người Mỹ gốc Ý, Leo Baekeland khám phá ra chất phenol-formaldehyde. Đây là một loại chất dẻo đầu tiên gọi là “chất dẻo khi đun nóng trở nên cứng thường xuyên” (nhựa nhiệt cứng). Thật sự Baekeland chỉ cố phát minh ra một chất thay thế cho chất shellac (chất nhựa làm verni). Thay vào đấy, ông sản xuất một loại giống như nước đường dẻo quánh màu sậm mà khi đun nóng nó cứng lại. Chất liệu mới này không tan trong các dung môi thường, nó có thể đổ khuôn theo hình dáng nào cũng được, không dẫn điện và ít tốn kém.

Baekeland đặt tên chất này là Bakelite, dựa theo tên của ông. Chất nhựa dẻo này là chất liệu hoàn toàn tổng hợp đầu tiên được sản xuất với số lượng lớn. Nó mở ra một con đường cho sự phát triển của toàn thể thế giới về chất nhựa dẻo mới.