Sự mê tín đã hình thành như thế nào?

Từ khóa tìm kiếm: Hãy Trả Lời Em Tại Sao? – Tập 2 – Arkady Leokum

Theo ý bạn, thế nào là mê tín? Phải chăng mê tín là tin vào một điều không có thật. Nếu đúng vậy, ai ai trong chúng ta không ít thì nhiều đều mê tín, vì chúng ta đã có nhiều lúc tin vào nhiều điều mà chẳng có bằng cớ chứng minh gì ráo. Vả lại, trong lịch sử, có thiếu gì điều người xưa tin là thật thì ngày nay ta cho là mê tín, nhưng ở thời đó lại cho là chẳng mê tín tí nào.

Cụ thể? Dễ thôi! Bạn đi ngoài nắng hoặc dưới ánh trăng ánh đèn… bạn thấy cái bóng của bạn chớ? Ấy, người xưa tin rằng cái bóng ấy là một phần cái hồn của bạn đó. Bởi vậy, muốn làm hại người nào, bạn chỉ tìm cách làm hại cái bóng của người đó là được. Cũng do đó mà, người xưa (và nhiều người ngày nay) tin rằng bể kiếng (gương soi) là “xui” ghê lắm. Ngày nay hễ ai tin rằng bể kiếng là “xui”, người ấy bị coi là mê tín. Và ngày nay chẳng có mấy ai tin cái bóng của chính mình là một phần cái hồn của mình nữa. Như vậy thì mê tín là tin và thực những điều mà ngày nay, với những kiến thức mới, kỹ năng mới, người ta đã chứng minh được, là không có, là vô hiệu.

Chẳng thể nào nói một tin tưởng hay hành động mê tín bắt đầu từ bao giờ. Người thời xưa cố gắng giải thích các hiện tượng, biến cố một cách chính xác nhất, theo sự hiểu biết của họ lúc đó. Lúc đó, học đâu có biết gì nhiều về mặt trời, mặt trăng, các tinh tú, sao chổi… Họ giải thích và thực hành một vài điều có mục đích bảo vệ họ khỏi ảnh hưởng tai hại của các thiên thể kia. đó là lý do giải thích tại sao người xưa tin vào chiêm tinh. Nhưng, ngày nay, khoa học phát triển, người ta đã có những hiểu biết sâu sắc, đúng đắn về các thiên thể thì những tin tưởng trước kia phải tàn lụi đi. Nhưng nếu những tin tưởng ấy không tàn lụi và còn được một số người tin tưởng – như thấy sao băng là gặp “hên” chẳng hạn – thì người ấy bị coi là mê tín.